Nhà nước cấp đất cho gia đình chính sách
Năm 1981, bà Lê Thị An (sinh năm 1936) là nhân viên của Công ty ôtô 1.5 (DNNN) được Công ty này cấp đất để làm nhà ở cùng với hàng chục gia đình khác cùng làm ở Công ty ôtô 1.5 (đóng tại thị xã Đông Hà, tỉnh Quảng Trị). 17 cán bộ của Công ty ôtô 1.5, trong đó có Bí thư Đảng ủy Công ty, và nhiều lãnh đạo khác đã viết giấy xác nhận chính họ đã cấp đất cho bà Lê Thị An vào thời điểm đó để giải quyết chế độ chính sách đối với vợ liệt sĩ.
Năm 1986, bà An có đơn xin cấp đất làm nhà ở được Công ty ôtô 1.5, chính quyền sở tại từ khóm, phường, xã xác nhận và thống nhất đề nghị UBND thị xã Đông Hà giải quyết. UBND thị xã Đông Hà đã ban hành quyết định (QĐ) 533 ngày 24.8.1989, giao đất cho bà Lê Thị An diện tích 200m2 và cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất (sổ đỏ) cho bà An. Đến tháng 12.2016, bà An đã làm hợp đồng tặng cho toàn bộ diện tích cho vợ chồng con gái là Ngô Thị Tuyến. Về việc cấp đất, sổ đỏ cho bà An rồi sau đó chuyển thành sổ đỏ cho con gái Ngô Thị Tuyến, Phòng Tài nguyên Môi trường TP. Đông Hà vào ngày 17.8.2016 đã có văn bản khẳng định trình tự thủ tục cấp đất cho hộ bà Lê Thị An là đúng pháp luật.
Hộ liền kề khởi kiện với lý do “cho mượn đất”
Ngày 21.7.2016, bà Đặng Thị Phương Thảo (trú tại 444 Lê Duẩn, Đông Hà, Quảng Trị) đã khởi kiện ra tòa án, bên bị kiện là UBND thành phố Đông Hà (Quảng Trị) với yêu cầu buộc UBND TP này phải hủy bỏ các quyết định, sổ đỏ đất đã cấp cho hộ bà Lê Thị An (mà sau này bà đã cho con gái Ngô Thị Tuyến) với lý do tại thời điểm năm 1980, bà Thảo đã cho bà An mượn một phần đất để làm nhà tạm.
Tại phiên tòa hành chính ngày 7.12.2016 xét xử “vụ kiện quyết định hành chính của UBND thành phố Đông Hà trong lĩnh vực quản lý đất đai”, Tòa án Nhân dân (TAND) tỉnh Quảng Trị đã công nhận lời khai cho mượn đất của bà Đặng Thị Phương Thảo, với một lời làm chứng duy nhất là ông Lê Quang Tân. Tòa án cũng thừa nhận việc cho mượn đất không có giấy tờ. Tại phiên xử, TAND tỉnh Quảng Trị tuyên hủy các quyết định cấp đất và các sổ đỏ liên quan đến lô đất mà UBND thị xã Đông Hà trước đây đã cấp cho gia đình bà Lê Thị An.
Ngay sau khi biết việc bà Đặng Thị Phương Thảo kiện ra tòa trong đó có nội dung đất mà gia đình cụ Lê Thị An đã sinh sống ổn định 35 năm qua bị bà Thảo cho là đất của bà Thảo cho mượn, hàng chục cán bộ, lãnh đạo, nhân dân trong khu phố đã đồng loạt viết đơn, ký tên vào đơn cho rằng đó là sự đổi trắng thay đen, xâm phạm, xúc phạm nơi ở, thờ tự của một một người vợ liệt sĩ sống độc thân thờ chồng, gương mẫu, nhân đức trong hàng chục năm qua. Ông Nguyễn Hữu Trọng – nguyên Bí thư Đảng ủy Công ty ôtô 1.5 khẳng định bằng văn bản rằng diện tích đất mà gia đình bà An đang ở, được cấp sổ đỏ là đất được Công ty cấp từ năm 1981 cho gia đình liệt sĩ. Ngày 17.1.2017, ông Trần Văn Chín – nguyên Trưởng phòng Hành chính, Tổ chức của nơi bà An công tác, đã gửi văn bản đến cơ quan hữu trách tỉnh Quảng Trị khẳng định: “Tôi là người được Công ty phân công, đã trực tiếp đo đất cấp cho bà Lê Thị An và bà Đặng Thị Phương Thảo, có ranh giới là tâm lô cốt”. 12 hộ dân sống liền kề với bà An và bà Thảo cũng đã đồng ký đơn đề ngày 12.1.2017 đề nghị cơ quan chức năng xem xét, xử lý đối với bà Đặng Thị Phương Thảo vì đã chửi bới những hộ liền kề vì họ đã đứng về phía sự thật, rằng đất của gia đình bà An đã được Nhà nước cấp, không có chuyện mượn đất của bà Thảo.
- Một luật sư tại TP. Đông Hà cho rằng, án sơ thẩm chấp nhận lời khai của người khởi kiện Đặng Thị Phương Thảo về việc cho bà Lê Thị An mượn 111m2 đất có xác nhận của người làm chứng là trái với quy định pháp luật đất đai. Điều 113 Nghị định 181/2004/NĐ-CP ngày 29.10.2004 quy định việc cho mượn đất phải có văn bản thỏa thuận. Và thêm nữa, theo quy định của pháp luật hiện hành, Nhà nước không thừa nhận việc đòi lại đất đã được giao cho người khác sử dụng trong thực hiện chính sách đất đai.
- Chính quyền thành phố Đông Hà khẳng định rằng việc cấp đất, sổ đỏ cho gia đình cụ Lê Thị An là đúng pháp luật, do vậy, yêu cầu của người khởi kiện Đặng Thị Phương Thảo về việc phải hủy bỏ các quyết định cấp đất và sổ đỏ của cụ An là trái pháp luật, không thể chấp nhận.